Saturday, December 1, 2018

Lan man về ngân hàng – Chọn mặt gửi vàng

“Chọn mặt gửi vàng” là câu ca từ thời nhân loại biết vay trả, muốn gửi vàng – tiền cho ngân hàng cũng phải chọn mặt. Không phải ngân hàng là tin được.

Tiền ngân hàng là do bạn gửi

Dân IT kiếm tiền bằng cách sửa máy PC, lập trình phần mềm để bán. Chi vào học nghề, mở cửa hàng, dịch vụ 100,000USD/năm nhưng chỉ kiếm được 50,000USD là “lõm mẹ nó rồi” nhưng kiếm được 200,000USD thì lãi to tổ bố.

Nhà hàng đầu tư vào thức ăn, nhà hàng, dịch vụ, chuẩn bị bát phở hết 20,000vnd nhưng bán 25,000vnd là giầu rồi. ngày 10 bát lãi 50k, 100 bát lãi 500K, 1000 bát lãi tới 5tr cho vào két, cả năm 365 ngày *5tr cỡ 2 tỷ. 

Cu IT và bà bán phở lãi cớ 2 tỷ/năm, năm này sang năm khác, tiền để ở nhà chất cao như đống rơm. Trong két thì 5 năm hay 10 năm vẫn chỉ có bấy nhiêu, vì là trong két.

Bỗng có một tay nhà băng đến và bảo, ông đầu tư chỗ tôi, tôi kiếm lãi cho, mỗi năm thêm 100 triệu (lãi suất 5%). Có 2 tỷ mà gửi mỗi năm có thêm 100tr mà không phải làm gì, sao không gửi lão ấy. Thế là vác tiền đi ngân hàng gửi với hy vọng sau 10 năm thêm 1 tỷ.

Nghề ngân hàng là gì

Nghề của ngân hàng là thực chất buôn nước bọt, vay tiền của người thừa tiền với lãi suất thấp rồi cho vay người cần với lãi suất cao. Sau khi trừ mọi chi phí mà còn thừa như bát phở gốc 20K bán 25K thì nhà băng cũng giầu ít nhất như tay bán phở.

Nhà băng phải đi xe đẹp, ăn mặc đúng mốt, ăn nói nhã nhặn, lịch sự và có học mới mong được người ta chọn mặt gửi tiền.

Nhà băng phải có kiến thức cơ bản. Lấy tiền của người ta dễ vì chỉ cần mồi lãi suất cao là tay bán phở và đám IT đem gửi luôn. Cho vay lãi suất cao hơn cũng dễ vì người ta đầu tư phải cần tiền nhưng đảm bảo tay vay kia phải trả đúng hạn cả vốn lẫn lãi.

Tay bán phở biết ngay lỗ lãi trong ngày, trong tuần, trong tháng, trong năm, nhưng tay ngân hàng phải đợi vài năm, chục năm, có khi hàng nửa thế kỷ mới hồi vốn và lãi. Vì thế khi cho vay để xây nhà, khu phố, đường xá, ngân hàng phải nghiên cứu khả thi liệu sau một thời hạn thì cánh vay có đủ tiền để trả hay không. 

Đã gọi là “khả thi” thì có khi lãi, khi không. Lãi thì vui, xe hơi đầy nhà, villa khắp nơi, ỉa vào mồm người khác được. Nếu bên vay làm ăn thất bát thì ngân hàng ngậm đắng nuốt cay, tới lượt khách hàng cho gửi tiền và mạng xã hội bắt đầu “ỉa vào mồm chủ nhà băng”.

Chuyện của anh Bắc Hà hay anh Bầu Kiên và nhiều đại gia “buôn nước bọt” đều liên quan tới nhà băng, giống như cánh chơi hụi, cho vay nóng, lấy tiền của người này đập cho người kia. 

Luật chặt chẽ thì hai bên cùng hưởng, luật không chặt thì thôi rồi lượm ơi. 40% đại gia nhà băng ngồi tù là do hoạt động ngân hàng không đúng luật, dựa hơi nhà nước và VIP làm liều. Tiền vào túi VIP còn mình ngồi tù.

Có tiền gửi tiết kiệm ở nhà băng để có lãi là bình thường thuộc về nhân loại cả thế giới tử thiên niên kỷ rồi. Gửi 2 tỷ kiếm 100 triệu/năm mà không bẩn tay ai chả làm. Tiền của bạn giúp người cần vốn để phát triển, họ lãi có tiền rồi lại gửi nhà băng. Nhà băng này vay của nhà băng kia cho người khác vay, ở giữa lấy lãi, muôn hình vạn dạng.

Làm ăn tốt thì Ok, nhưng tiền cho vay không có ngày trở lại thì một hôm nào đó nhà băng thông báo, 2 tỷ của bạn mất rồi, bạn chi khóc thôi. Xin đợi hôm nào đó ông nhà nước in tiền ở những nơi lạm phát 3-4 con số hay nhờ ông nhà băng khác giầu mua lại với giá 1$ để trả nợ giúp.

Nhà băng sợ nhất là khách hàng gửi ùn ùn, tiền cao như núi mà không cu IT nào vay. Họ sợ hơn kho tiền của họ trống trơn vì cho vay hết rồi nhưng bà bán phở và ông IT bỗng nghe tin nhà băng sắp sập lại ùn ùn kéo đến đòi rút “dzốn’. 

Ngân hàng chuyên nghiệp và vài lời cuối

Để cho an toàn thì nhà băng phải có đội ngũ cho vay và mượn vốn chuyên nghiệp, hiểu biết thị trường và pháp luật, mới mong có tên tuổi lớn. 

Một đất nước phát triển phải có hệ thống nhà băng hoàn hảo, biết vay và cho vay, lãi cho người gửi tiền, lãi cho mình, lãi cho người đi vay, đóng thuế cho nhà nước, win win từ nhiều phía,

Về cơ bản, thuở hàn vi chủ nhà băng cũng “trên răng dưới dái” như tay Cua viết blog miễn phí. Nhưng với thời gian, với sự dẻo mỏ và bề ngoài tin cậy, tay nhà băng giầu cỡ Trần Bắc Hà BIDV, tát cả bộ trưởng, đấm vào mặt lãnh đạo tỉnh, chửi chân dài như chó. Không ai dám nói gì vì người ta có tiền, có quyền, bắt người khác ăn cứt cũng phải ăn… Đó là tư duy của đám vô lại nhưng có tiền, thực chất là lũ ăn cắp tiền của nhân dân.

Nếu bạn có tiền gửi nhà băng mà thấy chủ giầu có, người làm thuê đô la kim cương đeo từ đầu tới chân, thì bạn có thể mừng vì nhà băng đang ăn nên làm ra, nhưng cũng có thể lo vì đám vô lại lấy vốn của bạn để mua xe, mua nhà, tậu hoa hậu để bắt đút cơm ở nhà hàng. 

Lũ ấy dựa vào quyền thế của ai đó, cho vay bừa bãi để lấy hoa hồng, và không thể hồi vốn, thì một hôm nào đó họ tuyên bố bạn mất 2 tỷ, có ỉa vào mồm, nhờ hoa hậu đái vào mặt chúng, cũng chẳng lấy lại được tiền.

Các cụ bảo “Chọn mặt gửi vàng” là vì thế.

HM. 1-12-2018

14 comments:

  1. Công thức của bác Cua:

    Nhà hàng đầu tư vào thức ăn, nhà hàng, dịch vụ, chuẩn bị bát phở hết 20,000vnd nhưng bán 25,000vnd là giầu rồi. ngày 10 bát lãi 50k, 100 bát lãi 500K, 1000 bát lãi tới 5tr cho vào két, cả năm 365 ngày *5tr cỡ 2 tỷ.

    Công thức của TM:

    Bán được 10 bát phở: vẫn chưa lãi, chỉ bù vốn được 250k
    Bán được 20 bát phở: vẫn còn lỗ, chỉ mới bù vốn được 500k
    Bán được 100 bát phở: vừa đủ bù vốn, vợ con chưa có ăn (break even)
    Bán bát phở thứ 101: lời trọn vẹn 25k
    Bán thêm 10 bát phở nữa: lời 250k
    Bán thêm 20 bát phở: lời trọn vẹn 500k
    Cứ thế... 😊

    ReplyDelete
    Replies
    1. Công thức của TM là chuyên nghiệp ,công thức bác Cua là lãng mạn .Bác mà đi buôn thì chỉ “ Đếm cua trong lỗ ” mà thôi

      Delete
  2. "Nhưng với thời gian, với sự dẻo mỏ và bề ngoài tin cậy, tay nhà băng giầu cỡ Trần Bắc Hà BIDV, tát cả bộ trưởng, đấm vào mặt lãnh đạo tỉnh, chửi chân dài như chó. Không ai dám nói gì vì người ta có tiền, có quyền, bắt người khác ăn cứt cũng phải ăn… "

    Không phải tài giỏi khuếch trương tài sản và thanh thế, mà nhờ vào thế lực chống lưng thì mới sinh ra thế. Những người làm giàu lương thiện không ai giở trò mất dạy.

    ReplyDelete
  3. Gửi nhiều vàng, càng nhiều vàng thì càng nên chọn kỹ.

    Nhiều cỡ nghìn lượng thì phải ký giấy giao kèo và mở tiệc mời bá quan hai họ rồi mới trao ?

    Nhưng than ôi, có khi dù chọn tưởng là quá kỹ vậy mà vẫn nhầm !

    ReplyDelete
  4. Ở Viêt Nam có ngân hàng mạnh nhất là Vietcombank, tiền gửi vào đó thì không bao giờ mất, lãi xuất tuy thấp, nhưng ngân hàng không bao giờ vỡ nợ, tiền trong kho mà vơi thì nhà nước lại in ra chất đầy kho. Tiền nguyên đai nguyên kiện mới cứng. Chỉ có điều, tằn tiện để gửi tiết kiệm, một thời gian qua, Vàng lên, Đô lên, tiền gửi nguyên gốc 100 đồng, giá trị thực chất chỉ còn 50,60 đồng.

    ReplyDelete
  5. Một ngân hàng thương mại cỏ phần nữa là Techombank, luôn luôn được giải "Ngân hàng bán lẻ tốt nhất"
    Có điều tiền luân chuyển rất lạ, phần lớn chỉ nhận tiền gửi vào nhưng ít khi cho vay, vậy họ kinh doanh ở đâu?
    Nghe nói ông Chủ tịch và ông Tổng giám đốc là khách vay chính, họ vẫn trả lãi đều đều, nhưng vốn thì họ không trả và biết đâu, đến một lúc nào đó, biết đâu.... thật đáng sợ

    ReplyDelete
  6. Mình thấy thóng tin xứ này méo mó thật.
    Vụ anh "Hà Bắc " đang sốt xình xịch cũng giống bổn cũ soạn lại và nó rất khác truyền thông bọn giãy mãi chưa chịu chết.
    Hồi anh " Hà Bắc" của mình đang hoan lộ ,chả thấy ông báo nào đưa tin ngoài và facebooker bật mí tí chuyện.
    Thế là có 1 đội quân nhảy vào chửi facebooker nói xàm và ném đá .
    Khi anh ảnh ngã ngựa thì ôi thôi , mấy đứa trước bênh vực anh Hà Bắc cũng nhảy vào lội chuyện của ảnh ra tỏ ra nguy hiểm thông tinh kinh sử tham cung bí mật .
    Nếu ngày anh ảnh trên lưng ngựa , ảnh sai chuyện gì móc ra liền như bọn giãy chết thì có lẽ anh Hà Bắc ko dám làm nhiều chuyện như vậy ( nếu ảnh có làm mấy chuyện như kụ kua việt ).

    ReplyDelete
  7. Tôi không làm tài chính ,nhưng cũng biết một nguyên tắc cốt lõi "tiền để trong két là tiền chết ,tiền mang ra kinh doanh là đồng tiền sống ",có sống mới sinh sôi nảy nở ,tiền có lưu thông thì kinh tế nước nhà mới phát triển,mình không có công lao trời bể như các quan nhưng có tấm lòng yêu nước nên cũng luôn mong kinh tế nước nhà khởi sắc để đời sống muôn dân được nâng cao ,trong đó có mình .
    Đã quá tuổi lao động nên nếu có một mớ tiền nhàn rỗi ai mà không muốn nó là đồng tiền sống ,nhưng tự kinh doanh thì mệt ,vậy tôi cũng ao ước có ai biết làm ăn thì tôi mang tiền giao cho họ để kiếm chút cháo ,và nhà băng là một đầu mối đầy hứa hẹn ,nhưng đúng là mình phải chọn mặt gửi tiền chứ không thể hồn nhiên giao trứng cho ác được ,thế là tôi phải tìm hiểu
    Tìm hiểu tới lui thì thấy rằng ngân hàng có hàng chục nội quy và họ luôn nắm đằng chuôi ,người vay thì cứ phải thế chấp ,mà họ chỉ cho vay khoảng 60% giá trị thế chấp ,giống y mấy tiệm cầm đồ bình dân ,khác chăng là họ thêm nột đống giấy tờ , ,mình mà không có tiền trả nợ là nó xiết nợ,họ lại càng lãi ,,vậy thì làm sao họ vỡ nợ được mà nghe ra lại toàn nợ xấu ,hàng đống chuyên gia phân tích sản phẩm thế chấp mà không biết nó có giá trị thực là bao nhiêu ?Trong khi doanh nghiệp vừa và nhỏ muốn tiếp cận với ngân hàng để mở rộng kinh doanh hay sản xuất cực khó ,thì những đại gia sân sau sân trước họ tha hồ vay ,lãi suất cỡ nào cũng vay ,vì có định trả đâu mà kỳ kèo ,tài sản thế chấp của họ là mấy cái dự án trên giấy hay mấy lô hàng mà ngân hàng không có kho để chứa nên nó chạy lung tung từ nhà băng này sang nhà băng khác ,quan chức nhà băng cho vay một cục vừa khỏe thân lại vừa nhận lại quả vài chục % sướng gần chết ,sao không cho vay ,khi con nợ xù thì ngân hàng mang tài sản của nó ra đấu giá , hỡi ơi toàn giá trị ảo ,nhưng ai chịu trách nhiệm ? Con nợ làm đúng hợp đồng tôi không trả nợ thì anh xiết nợ rồi còn thắc mắc gì ,lãnh đạo ngân hàng thì tại chuyên môn yếu ,không nắm sát giá trị ,hơn nữa thời thế thay đổi lúc trước đất đai đang hot nó giá 100 tỷ bây giờ đóng băng nó còn 1 tỷ ,lỗi này tại khách quan .Ngân hàng giờ âm vốn ,người gửi tiền biết đi đòi ai ?,
    Sau khi điều nghiên kỹ lưỡng tôi bèn nghĩ rằng: thôi tiền dư cứ để trong két sợ lạm phát thì đi mua đô hay vàng cất đi là tốt nhất .Ôi tín dụng mà không có chữ tín thì chẳng ai tin ,ngân hàng nào càng lãi suất cao càng đáng sợ ,thì thôi của mình, mình giữ đảm bảo tuổi già khỏi lo ngay ngay đem trứng giao cho ác,thây kệ kinh tế vĩ mô cho các ông có tài kinh bang tế thê lo ,dân không lo để Đảng và nhà nước lo

    ReplyDelete
  8. Chọn mặt gửi vàng có nhiều cấp độ. Cấp độ cao nhất là chọn vua để thờ. Thờ trúng vua thì mọi thứ khác đều là vụn vặt. Tiền bạc, gái gú, mọi thói hư tật xấu cứ rước hết vào thân nhưng vẫn là đạo đức sáng ngời, vẫn thanh liêm, chính trực.



    ReplyDelete
    Replies
    1. Chọn lựa hay nhất là lắc đầu lia lịa, tránh được lời đường mật mời ăn ...bánh vẽ !
      ��

      Delete
    2. Có được quyền chọn lựa thì mới chọn. Chỉ được chọn kiểu 97.96% thì đành.

      Delete
  9. Chọn vua tốt để gửi gắm số phận của mình là quan trọng nhất. Cứ nhìn các nước giãy chết và XHCN thì thấy ngay. Một nước Nga giàu có với tài nguyên thiên nhiên, người Nga thông minh, giỏi giang trong mọi ngành, nhưng dân chúng nghèo vì anh Putin suốt ngày lo đánh đấm, chế tạo vũ khí, trong khi những thứ cần dùng hang ngày thì mặc kệ (tủ lạnh, xe hơi, điện thoại . . .). Trong lúc đó Mỹ và Tây Âu lo chế tạo hàng hoá tiêu thụ, đời sống mỗi ngày được cái thiện hơn.

    ReplyDelete
  10. Xin hỏi các bác IT:

    Screen monitor (touch screen) laptop của tôi mới bị rạn nứt.

    Theo tôi biết, screen monitor có thể thay thế được. Vấn đề là có khó lắm không? Liệu một người i tờ như tôi có thể làm được? Myhouse hiện không có nhà.

    Xin cam on nhieu.

    ReplyDelete